Trong sân nhỏ lại bày tiệc rượu thêm lần nữa.
“Thần thông của Từ phong chủ chắc là đã thông thần rồi.” Hùng Lực nhìn về phía Từ Linh Đài và nói.
“Trong mắt cha ta chỉ có tu luyện, đi theo bên cạnh Đại trưởng lão nên có được thành tựu này cũng rất bình thường.” Từ Linh Đài nói.
Khi còn nhỏ, hắn còn nhớ rõ phụ thân mình dành hết tất cả thời gian cho tu luyện. Nếu không phải sư tổ ra lệnh hắn dẫn mình và mẫu thân ra ngoài chơi, phỏng chừng mình còn không biết thế giới bên ngoài rộng lớn thế nào.“Đúng vậy, đi theo bên cạnh Đại trưởng lão có thành tựu này cũng rất bình thường.” Hùng Lực cảm thán.
Lúc này, sau khi Hề Nhi bưng đĩa thức ăn cuối cùng bèn thuận tiện ngồi xuống bàn, cầm chén rượu đã được rót đầy lên rồi nói với Hùng Lực một cách hào phóng: “Bái kiến Đại sư huynh.” “Ha ha, bái kiến đệ muội.” Hùng Lực cười nói.
“Hề Nhi, giới thiệu với ngươi, người này là người đứng thứ nhất cuộc thi Thiên Kiêu đại lục trung tâm, cấp Kim Đan kỳ.” Từ Linh Đài giới thiệu.
“Chỉ là hư danh, đừng quá khen.” Hùng Lực phất tay nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play