“Bàng các chủ, ngươi quay trở về tông môn tìm tên tiểu tử thối kia trước đi.” Từ Phàm nhìn độn quang phía xa nói.
“Được.” Bàng Phúc nói rồi bay đi về hướng tông môn, từ trước đến giờ hắn không có hứng thú với những chuyện chém chém giết giết.
Lúc này một kiếm khách áo xanh xuất hiện ở giữa không trung, cũng vẫn giống như mười năm trước, áo xanh phóng khoáng, khí chất nho sinh, phong thái như cũ.
Sư Triển nhìn Từ Phàm đang ngồi câu cá trên cự quy, chậm rãi nói: “Đạo hữu vẫn thoải mái nhàn nhã giống như mười năm trước.” “Không còn cách nào, thiên tư ngu dốt, tu luyện cũng không có tiến bộ, chỉ có thể trôi qua quãng đời còn lại ở giữa núi sông này.” Không thể không nói, mấy năm nay cuộc sống về hưu của Từ Phàm rất tốt, không có chuyện gì thì suy diễn công pháp, câu cá, thuận tiện nghiên cứu phù văn chi đạo, trong lòng cũng có tiến bộ rất lớn.
Về phần tu luyện, một ngày có hai giờ là đủ rồi.
“Đạo hữu nói đùa rồi.” Sư Triển rõ ràng không tin lời nói dối của Từ Phàm.
“Lời hứa của đạo hữu mười năm trước còn giữ đúng không.” “Chắc chắn, nhưng mà bây giờ đệ tử của ta đi ra ngoài luyện tập, hiện tại ngươi chỉ có thể so tài với con rối kiếm khách này.” Từ Phàm nói xong thì thả ra con rối kiếm khách chiến lực Trúc Cơ đỉnh phong, đây là cửa ải cuối cùng lúc trước Vương Hướng Trì phải khiêu chiến khi lên Kim Đan kỳ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play