“Xem ra một người và cả một môn phái rất khác nhau.” “Vốn đã cảm thấy mình có đủ linh thạch rồi, thế mà môn phái mới được mở thì mớ linh thạch này chẳng là gì cả.” Cùng với sự thiếu hụt của linh thạch, đây là lần đầu tiên Từ Phàm nếm trải mùi vị không có linh thạch kể từ khi học xong luyện đan.
“Sư phụ, nếu thiếu linh thạch thì người đem bán mười giọt Mộc Chi Bản Nguyên đi.” “Với lại, ta còn rất nhiều dị bảo không dùng tới, sư phụ có thể bán chúng đi.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Nghĩ gì đấy, một giọt Mộc Chi Bản Nguyên chính là một mạng của ngươi, mạng của ngươi không thể rẻ rúng như vậy chứ.” Từ Phàm nhìn đứa đồ đệ bại gia này, suýt nữa đã vì linh thạch mà bán đi bảo vật quý giá như thế.
“Giữ lại để dùng khi các ngươi từ Nguyên Anh lên Hóa Thần.” “Linh thạch ấy à, nghĩ cách là có thôi.” Đang lúc rảnh rỗi, Từ Phàm bắt đầu lôi kéo giảng đạo cho đám đồ đệ, kết quả vừa nói đã chuyển đến đề tài này.“Bàng các chủ đã ra ngoài kiếm tiền rồi, các ngươi chỉ cần yên tâm tu luyện ở tông môn là được, tranh thủ thăng cấp sớm.” Từ Phàm bình thản đáp.
Sau khi Từ Phàm nói xong lời này, bốn đồ đệ đều tỏ vẻ muốn nói lại thôi.
“Các ngươi muốn nói gì?” Từ Phàm nghi ngờ hỏi.
“Sư phụ, bây giờ người hãy hủy bỏ quy định khiêu chiến với con rối đi, thế thì ta và sư huynh sẽ có thể lên cấp Nguyên Anh.” Từ Nguyệt Tiên dè dặt nói, lần trước nàng đã đưa ra đề nghị này, nhưng lại bị Từ Phàm mắng xối xả một hồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT