“Em thấy anh ngủ rất ngon, em không đành lòng đánh thức anh, cơ thể của em không thoải mái, chả lẽ cơ thể của anh thoải mái?”
“Cơ thể anh không ổn lắm nhưng tinh thần của anh rất ổn.”
Mỗi ngày ngủ mười mấy tiếng và thỉnh thoảng ngủ mười mấy tiếng một ngày là hai khái niệm khác nhau, anh thực sự cảm thấy tinh thần mình rất tốt.
Tề Ngọc Trân: “Nếu trèo lên mái nhà để sửa chỗ dột thì để anh làm, lúc bình thường em vẫn leo được, nhưng bây giờ thì không leo được, giặt quần áo cũng không có gì nhiều. Anh đã kiểm tra quần áo em giặt chưa? Có sạch không?. Nếu không sạch thì chỉ có thể để anh giặt lại. Em đã cố gắng hết sức.”
“Anh không yêu cầu cao như vậy, đừng trêu anh nữa. Các em ra ngoài hay vẫn ở trong phòng?”
“Đào Thanh, Đào Minh đang nằm trong phòng. Ngọc Liên cùng mẹ ra ngoài vào buổi sáng để tìm ba, nói rằng sẽ quay lại vào giờ ăn trưa, đến lúc đó sẽ đi đưa đồ ăn cho ba. Hôm nay anh nấu cơm, chúng ta đều có lộc ăn.”
Chỉ cần trời không tạnh mưa, ba vẫn sẽ cứ ở trong nhà kho, mấy ngày mưa này người nhà sẽ mang đồ ăn cho ông ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT