Giữa trưa ngày đó, lúc đến nhà nhóc Đường ăn cơm, không biết Đường Phong Niên nói với mẹ Dương hôm nay là sinh nhật Từ Liễm hồi nào mà mẹ Dương đã chuẩn bị cho cậu 1 tô mì trường thọ thật to. Âm thanh mọi người tranh nhau chúc mừng Từ Liễm hòa vào nước súp mì ấm áp chảy vào bụng cậu, khiến cậu giật mình nhớ tới ngày đầu tiên cậu đến đây mẹ Dương cũng nấu cho một tô mì như thế này.
Giống như tại chỗ này, ông trời đã đem tất cả những tình cảm dịu dàng thiếu thốn thuở ấu thơ trả lại cho Từ Liễm, ở đây Từ Liễm mới biết được mình cũng là một đứa trẻ may mắn được ông trời để mắt đến.
Thì ra đến ngày sinh nhật của mình Từ Liễm mới biết được ngày đó Đường Phong Niên hỏi Từ Liễm muốn quà sinh nhật gì chỉ là thủ thuật che mắt, người nọ đã sớm chuẩn bị mọi thứ cho mình rồi.
Thật sự giấu rất kỹ!
Loại suy nghĩ này xuất hiện khi Đường Phong Niên tủm tỉm cười, từ sau lưng biến ra một chậu hoa hướng dương, người này đã lén lút chuẩn bị không biết bao nhiêu thứ cho Từ Liễm, chỉ muốn thấy gương mặt lộ vẻ giật mình của cậu.
Đường Phong Niên cầm chậu hoa hướng dương cỡ bằng 2 bàn tay đưa đến trước mặt Từ Liễm, trân trọng giới thiệu với cậu: “Chậu hoa hướng dương này có sức sống rất là mãnh liệt đó nha, tôi trồng nó được 3 năm rồi đó. Bà nội tôi nói hoa hướng dương là loài hoa dễ chăm nhất, chỉ cần trồng ở nơi có ánh nắng mặt trời là được rồi. Bây giờ tôi trịnh trọng giao nó cho cậu, đây là chậu hoa mà tôi thấy đẹp nhất, cậu phải quý trọng nó đó.”
Từ Liễm nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Đường Phong Niên đột nhiên cảm thấy buồn cười, cậu nhận lấy chậu hoa từ tay Đường Phong Niên, thật ra hoa hướng dương không phải là loài hoa quý giá gì, các nhà văn nhà thơ cũng ít khi miêu tả về nó, đặt nó vào giữa những bông hoa lộng lẫy khác đúng là không sánh bằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT