Chúng ta ăn tiên đan như ăn kẹo hạt đậu vậy, mỗi người mỗi ngày không ăn cơm, chỉ ăn trứng rán, trứng luộc, trứng bánh bao (cách gọi khác là trứng chần nước sôi), mà trứng là trứng gì? Tất cả đều là trứng của tiên thú, ngươi biết không? Ta và các sư huynh, sư đệ, sư muội, sư tỷ ai cũng đều có thể vượt cấp giết địch. Đại sư huynh của ta là Thần Tôn, bây giờ đã có thể giết Thần Đế rồi đó! Hơn nữa trên thế giới này, còn có một loại người được gọi là Khí Vận Chi Tử, giết mãi cũng không hết. Cho dù bọn họ chỉ là một tên tiểu tốt của Thiên Đao Các, ngươi cho hắn thời gian hai năm, hắn có thể mạnh tới mức làm thịt được ngươi.
Nhưng sư tôn của ta, là người chỉ một đao là giải quyết một tên Khí Vận Chi Tử đó! Ngươi nói xem ta có cần nói giỡn với ngươi không?” “Lợi hại vậy ư!” Thiên Đao Các Chủ mở to hai mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Nàng vốn cho rằng, trên thế giới này group chat Thần Đế đã là rất lợi hại rồi. Nhưng không ngờ được sư tôn của Tống Tích Niên còn lợi hại hơn cả cái group chat Thần Đế kia nữa! Thật sự là đã vượt qua sức tưởng tượng của nàng rồi! “Đâu chỉ có lợi hại! Từ khi ta đi theo sư tôn, chưa thấy được ai có thể làm khó được hắn. Nhưng chỉ cần là kẻ địch của hắn, thì không có kẻ nào còn sống được. Ngươi ấy, may là còn nói với ta. Nếu ngươi đi giết sư tôn của ta thật, ta đảm bảo ngươi sẽ chết tới cặn bã cũng không còn.” “Ta biết rồi, ta rời khỏi group chat Thần Đế ngay đây.” “Ấy đừng. Bây giờ ngươi đừng vội rời khỏi đó.” Tống Tích Niên suy nghĩ một chút, khóe miệng hơi nhếch lên.
“Nếu bọn họ tới tìm ngươi, thì ngươi cứ tham gia vụ đi săn giết sư tôn của ta. Đợi tới khi bọn họ tới đông đủ rồi thì ngươi đánh lén từ phía sau. Đến lúc đó cũng coi như lập được công lớn, sư tôn của ta nhất định sẽ thưởng cho ngươi vài thứ tốt.” “Được, ta nghe ngươi.” … Bên kia, ấ ếThái Nhất Kiếm Đạo.
Lê Trường Sinh trờ về Thái Nhất Kiếm Đạo nhưng cũng không tới bái kiến tông chủ của Thái Nhất Kiếm Đạo trước, mà là đi thẳng tới cấm địa.
“Trường Sinh bái kiến Thái Thượng trưởng lão.” Thái Thượng trưởng lão dừng việc quét dọn trong tay, chống cây chối, hơi nheo mắt cười: “Về rồi à. Tốt đấy, đi ra ngoài mới một thời gian mà đã tu luyện tới Thần Vương cảnh. Xem ra ngươi gặp được kỳ ngộ cũng nhiều.” Lê Trường Sinh hơi lắc đầu.
“Cũng không phải. Trường Sinh không gặp được kỳ ngộ gì cả, mà là Trường Sinh tìm được sư tôn rồi.” “Ồ! Hóa ra là sư tôn của ngươi giúp ngươi tăng tu vi. Thế thì xem ra, vị sư tôn này của ngươi cũng thật không phải là người bình thường.” Thái Thượng trưởng lão hơi kinh ngạc, nghe vậy trên mặt của Lê Trường Sinh lộ ra vẻ tự hào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play