“Nếu không thì còn làm sao được? Ai có thể ngăn cản được hắn? Huống hồ trưởng giáo và các vị sư thúc, sư bá đều không có ai ra ngoài, chuyện này không phải rõ ràng là âm thầm cho phép hắn rời núi sao?” ”Nhưng nếu hắn bị người khác giết chết, chết trẻ, vậy không phải là tổn thất cực lớn của Thái Nhất Kiếm Đạo ta sao? Mấy năm nay Thái Nhất Kiếm Đạo ta đã coi hắn là đối tượng chỉ dạy chủ chốt, tất cả tài nguyên quan trọng đều lãng phí trên người hắn rồi.” “Yên tâm đi, nếu cả trưởng giáo đều đã ngầm đồng ý, vậy đây chính là chứng minh sư đệ Trường Sinh sẽ không có vấn đề gì lớn. Nếu không đám người trưởng giáo sẽ ra tay ngăn cản sư đệ Trường Sinh mà.” “Nhưng tại sao đám người trưởng giáo lại làm như vậy?” “Bởi vì trong mắt bọn họ, sư đệ Trường Sinh không phải là người phàm, mà chúng ta chỉ là con kiến.” “Khác biệt lớn như vậy sao?” “Không phải có chênh lệch, mà chúng ta với sư đệ Trường sinh căn bản không xứng đáng có sự chênh lệch. Nói cách khác, đến tư cách so sánh với hắn chúng ta cũng không có.” “…” Mọi người hoàn toàn im lặng.
Lê Trường Sinh mau chóng xuống dưới chân núi, lúc này Lăng Tâm Nguyệt đã bị mấy vị đệ tử thủ sơn bắt lại.
“Thả nàng ra.” Lê Trường Sinh lãnh đạm mở miệng, bốn người lập tức buông Lăng Tâm Nguyệt ra.
“Bái kiến Thánh tử.” Lăng Tâm Nguyệt xoa cánh tay, đứng dậy.
“May mà cuối cùng ta đã tìm được ngươi rồi.” “Vừa đi vừa nói.” Lê Trường Sinh lãnh đạm nói một câu, thân thể biến thành một luồng điện độn đi.
Lăng Tâm Nguyệt lập tức theo sát.
ồ ắHai người hóa thành hai luồng sáng một vàng một đen, bắn thẳng về phía chân trời xa xôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT