Chương 484: Thế giới này quá nguy hiểm (2).
Chờ đến khi Hứa trưởng lão rời đi hẳn, Thạch Trường Lâm lập tức không nhịn được mở miệng hỏi: “Quân sư thúc, chúng ta phải rời khỏi Kiếm Ma Tông thật sao? Kiếm Ma Tông này kỳ thực cũng không tệ, danh tiếng không lớn, vô cùng thích hợp cho chúng ta “cẩu” tu luyện.” Thật ra bản thân bọn họ cũng không cần nhiều tài nguyên, dù sao trước khi đến Thần giới, Lục Tiêu Nhiên đã phát cho mỗi người đầy đủ tài nguyên rồi.
Những tài nguyên này cũng đủ để bọn họ tu luyện đến một cảnh giới nhất định! Sở dĩ gia nhập Kiếm Ma Tông, lại thể hiện ra rằng mình rất tham tiền cũng chỉ là nửa diễn nửa thật mà thôi.
Thứ nhất, một nhóm người đông như bọn họ gia nhập tông môn, không tham tài, không tham tài nguyên, ai nhìn vào cũng sẽ thấy có vấn đề đúng không? Thứ hai, có ai mà ngại nhiều tiền đâu chứ? Dù sao diễn kịch cũng là diễn, muốn tiền cũng muốn thật, đã thế thì dứt khoát diễn thật chút, mỗi lần đều không biết xấu hổ mà muốn nhiều tiền một chút.
Quân Bất Kiến thở dài một hơi.
“Không còn cách nào nữa, Kiếm Ma Tông bị chúng ta hút không ít máu, tông môn của bọn họ bé như thế, không chịu được nữa cũng đúng thôi. Mà cái chính là các ngươi cũng quá không biết xấu hổ đi, mỗi lần ta đều nói với các ngươi là chừa cho người ta một chút, chừa cho người ta một chút, thế nhưng các ngươi chưa bao giờ chừa lại, nếu là tài nguyên tu luyện thì ta cũng nhịn được, nhưng mà các ngươi còn hận không thể mang tất cả đồ ăn của nhà ăn về, các ngươi đây là muốn làm loạn đến mức nào?” “Quân sư thúc, ngươi không biết đâu, đồ ăn ở Thần giới cũng có ẩn chứa thần lực, mặc dù rất ít nhưng mà ăn nhiều một chút cũng có thể tăng tu vi. Với lại, thức ăn mỗi lần mang về đều chứa hàm lượng thần lực cao nhất, trên cơ bản đều là cho ngươi ăn.” Quân Bất Kiến: “…” … ổCùng lúc đó, trong mộ cổ nào đó ở một góc xa xôi khác của Thần giới, bỗng nhiên vang lên một tiếng hắt xì.
“Hắt xì hơi!” “Mẹ nhà ngươi, Quân Trường Minh, ngươi muốn chết à? Đang lúc mở quán đấy, ngươi hắt xì cái gì?” “Ta cũng đâu có biết đâu, chắc là tên vương bát đản nào đang nói xấu sau lưng ta cũng nên?” “Là Quân sư thúc lại đắc tội với người ta à? Mỗi lần Quân sư thúc đắc tội với người ta, người ta đều mắng tổ tông của hắn, mà ngươi lại là tổ tông của hắn.” “Mẹ nó, cái thằng nhãi ranh này, suốt ngày ở bên ngoài gây chuyện, chờ lão tử thấy hắn rồi, không đánh hắn gần chết thì ta gọi hắn là tổ tông.” “Được rồi, đừng nhiều lời nữa.” Khương Thái Huyền đứng ở phía sau, sắc mặt có hơi lạnh như băng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT