Chương 140: Sư tôn, thương xót cho ta đi.
“Đại sư huynh nói chí phải, chuyện này ta cũng có nghĩ qua, chỉ là sư tôn vừa truyền thụ Thanh Liên Kiếm Điển cho ta, ta cũng không tiện thả lỏng, đợi ta tăng thêm vài cái tiểu cảnh giới, đạt tới khoảng Phản Hư cảnh ngũ trọng, ta sẽ nghỉ ngơi một chút.” Vân Ly Ca: “???” Trong đầu của hắn nháy mắt xuất hiện một đống dấu chấm hỏi.
“Đợi đã! Lúc nãy ngươi nói tăng thêm vài tiểu cảnh giới là đạt tới Phản Hư cảnh ngũ trọng?” Lê Trường Sinh gật đầu.
“Đúng thế, sao vậy?” “Tu vi bây giờ của ngươi là gì?” “Nếu như bây giờ thì ta là Phản Hư cảnh nhất trọng.” Vân Ly Ca: “…” Lê Trường Sinh nhìn sắc mặt của Vân Ly Ca không được tốt lắm, trong lòng nhất thời cảm thấy hơi hồi hộp, lẽ nào mình nói sai điều gì hay đã làm sai chuyện gì mới khiến đại sư huynh không vui? “Đại…đại sư huynh, ngươi không sao chứ?” “Hả? Ồ, không, không có chuyện gì, ta có thể có chuyện gì được chứ? Ngươi làm tốt lắm, chăm lo tu luyện đi, ta đi tìm sư tôn nói ít chuyện.” Dứt lời, Vân Lý Ca lập tức quay người rời đi, vào khoảnh khắc quay người đó khóe mắt của hắn đã dâng lên một tầng hơi nước mông lung.
Dừng lại! Không thể khóc! Khóc ở nơi này, về sau cũng không thể ngẩng đầu làm người nữa.
Uy nghiêm của đại sư huynh còn đâu nữa? Dừng lại! Lê Trường Sinh ở phía sau có hơi không hiểu, khẽ cau mày.
ố“Hình như tâm trạng của đại sư huynh không được tốt cho lắm, lẽ nào là do mình nói sai gì sao? Xem ra sau này ở trước mặt đại sư huynh mình phải tôn trọng nhiều hơn chút, tránh làm hắn tức giận.” Còn Vân Ly Ca, sau khi rời khỏi biệt viện của Lê Trường Sinh, vừa mới trở lại biệt viện của mình, hắn liền thấy sư tôn đang đứng trong đình viện của mình với một tay chống lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT