Vu Hàn Tuyết lo lắng nhìn Ngỗi Tân, nói: “Người trở thành điểm neo sẽ thấy hình ảnh cán cân trong đầu, giấc mơ đó có thể cũng là một điềm báo. Nếu cậu phát hiện ra điều gì, đừng cố tỏ ra mạnh mẽ nhé. Tớ cũng sẽ chú ý đến trạng thái của những người chơi khác, xem họ có mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ nào không.”
“Có lẽ chỉ mình tớ mơ thấy, vì người từng đến thế giới đó chỉ có tớ.” Ngỗi Tân khẽ nhíu mày. “Ý nghĩa của giấc mơ này, thật ra tớ đã chạm đến được một phần.”
“Mơ thấy Thần ăn thịt, chẳng phải là điềm lành gì.” Vu Hàn Tuyết nghiêm giọng nói.
“Quá trình Kẻ Tước Đoạt cướp đi siêu năng lực, thực chất là quá trình tước đoạt quyền năng của vị Thần kia. Chỉ là vị Thần đó quá to lớn, còn quyền năng bị phân tán lại quá nhỏ bé, mỗi lần tớ tước đoạt từ một người, giống như nhặt lên một hạt gạo nhỏ từ cả bao gạo vậy.” Ngỗi Tân dùng một phép so sánh dễ hiểu. “Vị Thần xuất hiện trong giấc mơ của tớ không giống vị Thần mà Melville phụng sự… Vị đó là Phù Thủy Đen, còn Thần trong giấc mơ tớ thấy là Phù Thủy Xám.”
Sự tồn tại trong giấc mơ đó… Ngỗi Tân đã không còn nhớ rõ khuôn mặt của Ngài, chỉ nhớ Ngài có một cái miệng khổng lồ, dường như chỉ cần cắn một miếng là có thể nuốt chửng cả hành tinh.
Vu Hàn Tuyết hít sâu một hơi khí lạnh: “Thần ăn thịt cậu, chẳng lẽ là vì cậu mang theo quá nhiều gạo khiến ông ta thèm nhỏ dãi sao?”
Ngỗi Tân cong khoé môi, bật cười thành tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT