Trong tiếng mẹ đẻ của Ngỗi Tân, dù là “cô ấy”, “anh ấy” hay “Ngài ấy” thì cách phát âm đều giống hệt nhau. Trong trường hợp không có chú thích đặc biệt, muốn phân biệt chúng thì phải dựa vào chữ viết để nhận ra bộ thủ.
Nhưng những nốt nhạc mà người cầm đèn truyền đến tai cô lại vô cùng kỳ lạ. Cô không phân biệt âm của chữ dựa vào thính giác, mà là dựa vào “sự hiểu biết”. Cô hiểu được nội dung người cầm đèn muốn truyền đạt, cũng nghe hiểu rằng từ “Ngài” trong miệng ông ta hoàn toàn khác với “anh ấy” hay “cô ấy” theo nghĩa thông thường.
“Ngài” đại diện cho một giống loài vượt lên trên loài người và không phải con người.
“Melville là ‘Ngài ấy’, vậy thì ông là gì?” Ngỗi Tân nuốt nước bọt: “Là Ngài ấy, hay là ông ấy?”
Người cầm đèn im lặng một lúc rồi đáp: “Có lẽ không là gì cả.”
Không khí đột ngột tĩnh lặng, tựa như bị đông cứng lại.
Thị giác và thính giác của Ngỗi Tân vẫn đang bị hạn chế, ngoài người cầm đèn ra, cô không nhìn thấy được bất cứ vật thể nào khác. Những âm thanh cô nghe thấy cũng chỉ đến từ ông ta. Cô như đang bịt mắt bằng một tấm vải chỉ chừa lại một lỗ nhỏ, và đeo một chiếc nút tai đặc biệt ngăn hết mọi âm thanh, chỉ được nhìn thấy và nghe thấy một cách có chọn lọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play