Cùng lúc đó, tại căn cứ Cơ Giới Bình Minh.
Vu Hàn Tuyết ngồi trên ghế, nét mặt không chút biểu cảm, hai tay khoanh trước ngực. Trong lòng càng lo lắng bao nhiêu, vẻ mặt cô ấy lại càng vô cảm bấy nhiêu. Đến hiện tại, đầu óc cô đã trống rỗng, chỉ biết ngồi đó một cách mờ mịt và trống trải, chờ đợi được trở về quê nhà.
Tuần trước, khi Ngỗi Tân và Đường Quan bước vào Cõi Tối của nhà máy thuốc lá ở thành phố Đồng Lâm, cô ấy đã đứng nhìn từ xa. Lần này trở về, dù thế nào cũng phải đích thân vào Cõi Tối xem thử, cô ấy muốn biết Ngỗi Tân còn ở trong đó không, muốn biết tuần này liệu cô có quay về hay không.
Dù đã biết lựa chọn của Ngỗi Tân, nhưng sâu trong lòng, Vu Hàn Tuyết vẫn mong cô sẽ bước ra khỏi Cõi Tối.
Thời gian trôi qua dài đằng đẵng như cả một năm.
Cuối cùng, chiếc đồng hồ báo thức mà Vu Hàn Tuyết cố tình đặt đã reo vang, khiến cô giật mình. Kim giây chỉ 23:59:45 — mười lăm giây.
Vu Hàn Tuyết thu ánh mắt lại, thầm đếm trong lòng: “Mười bốn, mười ba, mười hai...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play