Hổ Phách không biết mình nên nói gì, cậu ta chỉ đơn thuần là muốn gặp cô.
Trước khi Ngỗi Tân đến, Hắc Diệu hỏi Hổ Phách: “Nếu không có Ngỗi Tân, tôi và cậu bây giờ sẽ làm gì?”
Hổ Phách suy nghĩ một lúc: “Tôi vẫn sẽ dựa vào Quân Kháng Chiến, tiếp tục tìm kiếm một cơ hội hư vô mờ mịt để cứu cậu ra ngoài, còn cậu sẽ vẫn nằm trong Cơ Giới Bình Minh như người thực vật.”
“Không, ý tôi là... nếu bây giờ Ngỗi Tân chết thì chúng ta sẽ làm gì?” Hắc Diệu nói rất bình tĩnh.
“Cô ấy sẽ không chết.” Hổ Phách cũng đáp lại một cách điềm tĩnh.
“Chỉ là giả thuyết thôi.” Hắc Diệu nói: “Tôi nghĩ cậu có thể trả lời.”
“Tôi sẽ cùng cậu ẩn náu, trở thành một kẻ không có hộ khẩu, có thể sẽ vào mạng ngầm đăng ký làm thợ săn tiền thưởng, nhận mấy nhiệm vụ dơ bẩn, miễn cưỡng sống lay lắt qua ngày, dè chừng từng bước, vừa trốn tránh vừa lo sợ bị giết.” Hổ Phách nói: “Chúng ta không có thân phận đàng hoàng, chỉ có thể trở thành những kẻ sống trong bóng tối. Chúng ta là người nhân tạo, vốn dĩ đã không được thế giới này chấp nhận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT