Các đại thần nghe nói Lương Vương phản loạn, vẻ mặt đều ngơ ngác.
Lương Vương? Không phải một năm trước đã chết rồi sao?
Hơn nữa chiếu thư này, viết cái gì vậy?
Nghịch thần Triệu Trạch, dùng sắc đẹp quyến rũ chủ thượng, dâm uế cung đình, hoạ loạn triều chính, đối với xã tắc không có công lao, lại ngược đãi trung lương, xúi giục bệ hạ giết huynh… Tây Nam chinh chiến, hao người tốn của, hao tổn quốc khố…
Những điều khác thì dễ nói, cái việc “dùng sắc đẹp quyến rũ chủ thượng, dâm uế cung đình”… các đại thần liếc mắt nhìn qua lại giữa Triệu Trạch và Hướng Hàn, rồi thầm nghĩ, rõ ràng là bệ hạ còn đẹp hơn mới phải? Khụ khụ.
Binh bộ Thị lang Hầu Nham cầm hốt bước ra, cung kính tâu: “Bệ hạ, Lương Vương đã mất từ lâu, việc này chỉ sợ là một đám loạn dân mượn danh nghĩa Lương Vương làm phản. Chư quân Tây Bắc tự trọng binh quyền, lại cấu kết với các châu phủ, giả mạo làm loạn, làm rối loạn triều chính, quả thực là lòng dạ khó lường. Thần khẩn cầu bệ hạ lập tức hạ chỉ, xuất binh trấn áp đám phản nghịch này.”
*hốt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT