Hướng Hàn thấy Triệu Trạch ngồi xuống, khẽ ho một tiếng, giả vờ nghiêm nghị nói: “Vì hiện giờ ngươi là người của trẫm, nên phải tự quản mình, đừng vừa nghĩ đến chuyện cưới vợ sinh con, vừa lại muốn…”
“Vi thần không có, và tuyệt đối sẽ không.” Triệu Trạch lập tức giơ tay thề, nhưng nghĩ đến yến hội thưởng hoa, lại có chút ngượng ngùng giải thích: “Chuyện hôm nay là mẫu thân an bài, vi thần trước đó không hề biết.”
Câu cuối nói có chút chột dạ, bởi vì hắn đột nhiên nhớ ra tối qua khi trở về phủ, mẫu thân hình như có nói gì đó với hắn, nhưng lúc đó trong đầu hắn toàn là tiểu hoàng đế, hoàn toàn bỏ qua.
Hướng Hàn mặt hơi đỏ lên, không muốn thừa nhận lúc nãy có lẽ là đang ghen, cố gắng bình tĩnh hỏi: “Ngươi không cưới vợ, đối với nhà ngươi sẽ giải thích thế nào?”
“Vi thần sẽ xử lý tốt, bệ hạ không cần lo lắng.” Triệu Trạch đảm bảo, rồi lại đầy hy vọng hỏi: “Vi thần chỉ có một mình bệ hạ, bệ hạ có thể… cũng chỉ có một mình vi thần không?”
Hướng Hàn khẽ ho một tiếng, hơi bực mình nói: “Ngoài Triệu khanh ra, còn ai dám to gan như vậy nữa?”
Mắt Triệu Trạch sáng lên, trong lòng tràn đầy vui sướng, ngồi một lúc, lại không nhịn được khẽ nói: “Bệ hạ, án thư của vi thần quá thấp, ngồi lâu thường sẽ mệt mỏi vô cùng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT