Mạnh Trạch rất bận, không muốn phí tâm vào chuyện giữ lại hay đuổi việc nhân viên, tuy trong lòng hơi hối hận, nhưng đã đồng ý để Hướng Hàn ở lại rồi, cũng không nói thêm gì nữa.
Trợ lý Phương thấy hiệu suất làm việc của Hướng Hàn cao, lại giao cho anh thêm một đống việc. Hướng Hàn trong lòng một trận buồn bã, anh đến đây để tán tỉnh tổng giám đốc, chứ không phải đến để làm việc… khụ khụ.
Nhưng lần này anh đã học khôn, để hệ thống xử lý chậm lại, tốt nhất là có thể lề mề đến giờ tan làm, tránh cho Trợ lý Phương lại giao thêm việc cho anh.
Nhưng chưa đến giờ tan làm, anh đột nhiên có chút ngồi không yên, lý do không gì khác, dị ứng silicon mà, ngực bị ngứa.
Hướng Hàn lúc này vô cùng hối hận, rất muốn đưa tay vào gãi gãi, nhưng trong văn phòng còn có người khác, động tác không đẹp mắt, nhà vệ sinh cũng không tiện đi, chỉ có thể nhịn. Thôi, sớm biết thế, anh nên thay miếng silicon kia bằng quả táo luôn thì hơn.
Cuối cùng cũng đến giờ tan làm, anh vội vàng chạy xuống bãi đậu xe, trên đường không biết bị vấp bao nhiêu lần. May mà nguyên chủ lái xe đến, vào trong xe, lại vào không gian nhẫn xong, anh lập tức vứt bỏ miếng độn silicon, táo, dùng nước suối linh chà xát mạnh trên ngực.
“Ngâm chân luôn đi, sưng cả lên rồi.” A Lớn không nhịn được mà nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play