Thấy Hướng Hàn lắc đầu phủ nhận, tim Hứa Diên Trạch lập tức lạnh đi một nửa, dường như lại quay trở lại thời điểm đại phu Đột Quyết giải độc cho Hướng Hàn, giây trước còn vui mừng khôn xiết, giây sau đã như rơi xuống hầm băng.
Nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tự an ủi mình: Không thể nào, điều này không thể xảy ra. Trước khi hôn mê, hắn rõ ràng nghe thấy nhóc ngốc nói ‘đúng rồi’, nhóc ngốc đã tự mình thừa nhận rồi mà.
Hơn nữa, nhớ lại những lần gặp gỡ trong kiếp này, hắn đột nhiên phát hiện ra rất nhiều manh mối. Lần đầu gặp mặt, ánh mắt của Ngô Hàm có một loại tình cảm khó tả, khiến hắn cảm thấy quen thuộc lạ thường. Sau đó, đối phương càng cố gắng tiếp cận hắn, thu hút sự chú ý của hắn…
Hứa Diên Trạch không nhịn được nghĩ, nhóc ngốc nhất định có ký ức của kiếp trước, em ấy đã nhận ra hắn rồi. Đúng rồi, khi hắn từ chối em ấy, em ấy còn hát bài hát của Hứa Tiên để ám chỉ hắn cơ mà. “Nương tử, nương tử”, chẳng phải đó là cách gọi ban đầu của nhóc ngốc đối với hắn trong kiếp trước sao?
Còn nữa, cách gọi “Diên Trạch”, khi em ấy gọi hắn như vậy, nhất định vô cùng hy vọng hắn có thể nhớ lại đúng không? Nhưng hắn không những không nhớ ra, còn bảo em ấy sau này đừng gọi như vậy nữa, nhóc ngốc lúc đó hẳn là đau lòng biết bao?
Hứa Diên Trạch càng nghĩ càng đau lòng, càng nghĩ càng hiểu rõ. Nhóc ngốc nhất định là thấy hắn cuối cùng cũng nhớ ra rồi, cũng không sao nữa, nên cố ý làm nũng một chút, để hắn cũng phải lo lắng một chút, nếm thử cảm giác bị người yêu quên mất xem như thế nào.
Hướng Hàn lúc này cũng hoàn hồn, vội vàng lắc đầu sửa lại: “Không phải, lúc nãy em nói sai rồi, ý em là… anh nói đúng, em chính là nhóc… nhóc ngốc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play