Sau khi Triệu Nhất Minh đến Trúc Ý Hiên thì rất tùy ý chắp tay sau lưng đi xung quanh nhìn ngó, không câu nệ một chút nào.
Nhìn xong, lại nói Lục Đình Tuyên: “Lúc ngươi ở Thường Châu phủ, chỉ tính căn viện bên ngoài thư phòng nhỏ đã lớn hơn so với nơi này, sao bây giờ lại chịu thiệt thòi mà ở trong cái viện nhỏ này?”
Lục Đình Tuyên ngồi xuống bên bàn, đưa tay pha cho mình một chén trà. Chỉ cụp mắt uống trà, không nói gì.
Triệu Nhất Minh xùy một tiếng, tự mình trả lời: “Kiều thê nhỏ bé đó của ngươi, thật sự tốt vậy sao? Làm cho ngươi không cần ở trong căn nhà lớn trong kinh thành, thu mình trong cái viện bé này?”
Lục Đình Tuyên vẫn là rũ mắt uống trà, không nói gì.
Triệu Nhất Minh biết, chàng không nói gì, chính là mặc nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT