Nghĩ đến kiếp trước cả nhà hiền tế và nhi nữ cũng bị mình liên lụy, không có kết cục tốt, Thẩm Hàn Tảo tức thì cảm thấy trong lòng chua xót, hốc mắt dần cay. 
Thở một hơi thật dài. Nhưng những bi thương trong lòng vì lúc nãy nghe Lục Đình Tuyên nói lại không thể tiêu tan chút nào.
Ông phất phất tay, biểu thị Hứa Chính Thanh ngồi xuống. Sau đó chầm chậm nói: “Vừa rồi ta suy nghĩ, lời trước đó ngươi nói với ta rất đúng. Ta đã tuổi này rồi, nhân sinh thập thất cổ lai hy [1] , cũng nên thư thái mà nghỉ ngơi, vui vầy con cháu. Chuyện trong triều, cứ giao cho hậu bối đi.”
[1] Người sống đến 70 tuổi xưa nay hiếm
Nói đến đây, ánh mắt ông liếc về phía Lục Đình Tuyên một cái.
Từ lúc lần đầu nhìn thấy Lục Đình Tuyên đến nay, ông đã biết người trẻ tuổi này khẳng định là một người rất xuất sắc. Nhưng mà cũng vạn vạn không ngờ tới, sau này Lục Đình Tuyên trẻ tuổi như vậy đã có thể ngồi vào vị trí Nội các thủ phụ…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play