Lục Đình Tuyên nói bản thân mình đã say, lại đưa tay phải ra với Hứa Tú Ninh. Hiển nhiên là chờ nàng đến đỡ chàng.
Tuy là trên mặt chàng có chút đỏ, nhưng ánh mắt thì rất tinh, còn mang theo ý cười Hứa Tú Ninh, nhìn thế nào cũng không giống người say rượu.
Nhưng mà Hứa Tú Ninh đâu biết? Nàng cũng chỉ nghe người nói qua, lớn như vậy cũng chưa từng chân chính nhìn thấy người say rượu là như thế nào. Chỉ nghĩ lúc trưa Lục Đình Tuyên mới ở Chu gia uống nhiều rượu, buổi tối lại uống không ít. Có thể không say sao? Vì vậy lúc nãy nàng đối với Lục Đình Tuyên có chút thẹn quá hóa giận, nhưng lúc này suy nghĩ một chút, vẫn là đi qua đỡ lấy cánh tay Lục Đình Tuyên.
Có điều trong lòng vẫn có chút giận, vì vậy trừng Lục Đình Tuyên một cái, miệng nói: “Nếu không phải hôm nay thấy huynh uống say, cho dù huynh say khướt như bùn, muội cũng lười để ý huynh.”
Chỉ là tuy trong miệng nói mấy lời này, ánh mắt nhìn Lục Đình Tuyên lại tràn đầy quan tâm.
Lục Đình Tuyên tất nhiên hiểu rõ, cười cười. Cơ thể sát lại gần, hai người càng sát nhau hơn. Tay còn thừa cơ bắt lấy bàn tay Hứa Tú Ninh đang đặt trên cánh tay mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play