Chính vì Mộ Dao cũng là người hành nghề y, nên mới có thể hiểu rõ dụng ý của Tô Băng Băng.
Người bệnh bị mù, mất tiếng, không giống với những người bệnh mắc các chứng bệnh khác.
Một khi thật sự bị mù, hoặc mất tiếng, thì có thể làm giấy chứng nhận người tàn tật! Theo lý thuyết, những người bệnh này đã là người tàn tật.
Nếu để cho người nhà của những người bệnh này biết rằng có một vị bác sĩ có thể chữa khỏi chứng mất tiếng, thì đối với Trần Mục mà nói, tuyệt đối không phải chuyện tốt.
Rất nhiều người bệnh và gia đình họ đã đến đường cùng, căn bản sẽ không quan tâm đến việc Trần Mục làm một giáo y, có thể khám chữa bệnh cho người ngoài trường hay không.
Họ cũng sẽ không quan tâm việc Trần Mục có đủ năng lực để chữa khỏi cho con cái, người nhà của họ hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play