Lan Lệ Quyên từ nhà ăn của trường học tìm được một cây gậy, chọn quần áo, chăn đệm, sách vở và một đống lớn đồ đạc của mình, cắn răng đi bộ về nhà.
Quê hương của nàng nằm ở vùng núi phía tây huyện Hội Kê, thôn Liên Chúng, công xã Đông Kiều.
Mỗi lần về nhà, nàng đều cần phải ngồi xe lửa đến Tiền Thanh Trấn, từ Tiền Thanh đến công xã Đông Kiều khoảng hơn 20 km đường, Lan Lệ Quyên cần phải đi bộ khoảng hơn 4 tiếng đồng hồ mới có thể về đến nhà.
Đừng nói là một tiểu cô nương 19 tuổi, dù là một nam nhân trưởng thành gánh vác nhiều đồ như vậy, đi mấy chục cây số đường núi, cũng không chịu nổi.
Lan Lệ Quyên không thể không thường xuyên dừng lại nghỉ ngơi, sau đó lại tiếp tục cắn răng kiên trì đi về nhà.
Nàng may mắn hơn Trần Kỳ ở chỗ, thôn Hạ Trạch nơi Trần Kỳ ở, dân phong không được thuần phác, Trần gia hoàn toàn dựa vào chính mình, cho nên cuối cùng dọn nhà đi cũng rất dứt khoát.
Mà Lan Lệ Quyên có thể tiếp tục đi học, lại là nhờ toàn bộ sự giúp đỡ của hương thân và thân thích trong thôn.
Trước kia thành tích sơ trung của nàng là đứng đầu trong 10 trường trung học ở Tiền Thanh Khu, nhưng mà áp lực học lên của gia đình quá lớn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play