Tuy rằng hiện tại Cơ Minh Tuyết rất vui vẻ, nhưng tình huống của Thẩm Thanh Trúc lại không được ổn cho lắm.
Dù đã chuẩn bị tâm lý rất kỹ, cũng từng nghĩ rằng bản thân chắc là có thể tiếp nhận, nhưng khi đối diện với nhiệt độ cơ thể và trọng lượng của một người khác đột nhiên phủ lên mình—khi Cơ Minh Tuyết thân mật vòng tay ôm eo anh, khi hơi thở nóng bỏng của cậu xuyên qua lớp áo mỏng mà phả lên người—Thẩm Thanh Trúc chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân như muốn dựng đứng, cơ thể cũng bắt đầu không kiềm chế được mà run lên nhè nhẹ.
Thẩm Thanh Trúc chợt nhận ra, hình như mình đã đánh giá bản thân quá cao. Bởi vì so với nắm tay, tựa đầu vào vai… thì cái ôm này thật sự thân mật quá nhiều.
Tim anh đập nhanh đến mức như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, bộ não vốn luôn bình tĩnh cũng nhất thời trở nên trống rỗng.
Trong tai chỉ còn lại tiếng ù ù không dứt, mơ hồ giữa lúc đó, Thẩm Thanh Trúc hình như nghe thấy tiếng thở dài khe khẽ của Cơ Minh Tuyết, nhưng lại không nghe rõ lắm, chỉ có thể mơ hồ đáp lại một tiếng rất nhẹ.
Giây phút này, Cơ Minh Tuyết đang áp sát vào người anh, vô thức nhận ra điều đầu tiên—Thẩm Thanh Trúc đang khẽ run.
Cậu lập tức có chút lo lắng, ngẩng đầu lên hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play