Câu này, Thẩm Thanh Trúc cũng từng nghe qua. Nửa câu sau là: “Bất kể nơi đó cung phụng điều gì, nó đều phải được giữ vững kiên cường, mỹ lệ và thanh khiết.”
Nhưng hiển nhiên, ý mà Cơ Minh Tuyết muốn bày tỏ không phải như vậy.
Thẩm Thanh Trúc khẽ “ừm” một tiếng, chờ cậu nói tiếp.
Chỉ nghe Cơ Minh Tuyết dịu giọng, ánh mắt chân thành:
“Nhưng em lại cảm thấy, anh như thể mang trong mình một sự thần thánh.”
“Anh luôn giữ mình quá cẩn trọng, như thể trên cơ thể anh có những nhãn mác ‘chỉ được ngắm nhìn từ xa’, ‘không thể lại gần’, ‘cấm tiếp xúc’.”
Thẩm Thanh Trúc bất đắc dĩ cười một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT