Trong khoảng thời gian tiếp theo, Ngô Quyện hầu như ngày nào cũng chỉ di chuyển giữa lớp học, sân thể thao và tòa nhà nghệ thuật. Cậu lên lớp, tập luyện, rồi gọi điện với Chu Huy Nguyệt.
Mỗi ngày, mỗi đêm, cậu đều không ngừng nhớ lại những lời Chu Huy Nguyệt nói trong hành lang hôm đó, từng câu hỏi của anh.
Cuối cùng, hồi ức luôn kết thúc bằng việc tim Ngô Quyện như sắp nổ tung.
Thôi vậy, đừng nghĩ nữa, mọi chuyện đã qua rồi. Cậu cố gắng thuyết phục bản thân, nhưng cuộc sống lại có quá nhiều thứ liên quan đến Chu Huy Nguyệt.
Mỗi sáng thức dậy rửa mặt, cúi đầu đánh răng, mặt dây chuyền trên cổ lại tuột ra khỏi áo, cậu đành phải nhét nó vào lại, nhưng động tác này lại vô tình gợi nhớ đến lời của Chu Huy Nguyệt.
Khi ăn cùng nhau, bạn cùng phòng cũng sẽ hỏi về Chu Huy Nguyệt, chủ yếu xoay quanh chuyện tình cảm của hai người. Ngô Quyện ngán ngẩm, phần lớn giả vờ điếc, thỉnh thoảng mới nói vài câu về mùa hè ở núi Bất Ngu.
Bạn cùng phòng phần lớn là ghen tị, ghen tị vì cậu và Chu Huy Nguyệt có thể cùng nhau lên núi nghỉ mát, hẹn hò, còn chuyện cậu lên đó để dưỡng bệnh thì họ lại cố tình lờ đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT