Sau khi truyền nước xong, cơn sốt của Ngô Quyện đã giảm đi đôi chút, không còn là mức nhiệt độ đáng sợ gần bốn mươi độ nữa, nhưng vẫn còn sốt nhẹ, ngày mai vẫn phải tiếp tục truyền dịch.
Ngô Quyện đang nghĩ là lấy phần thuốc còn lại từ bệnh viện, quay về trước khi Tôn Thất Bách phát hiện, mang thuốc đến trạm y tế của làng An Sơn, như vậy sẽ lặng lẽ không bị ai phát hiện.
Chu Huy Nguyệt không đồng ý nói: "Cậu vẫn đang bệnh, định đi xe đạp hai tiếng đồng hồ để truyền dịch sao?"
Ngô Quyện nhíu mày, cảm thấy người trước mặt có sự hiểu lầm về mình, nhấn mạnh: "Anh nghĩ tôi yếu đuối quá rồi. Tôi đã hết sốt rồi, hơn nữa là nhiễm khuẩn, chứ đâu phải cảm cúm."
Khả năng thực hiện của cậu vốn rất mạnh, thậm chí đã định tìm y tá để lấy thuốc.
Chu Huy Nguyệt thẳng thắn: "Khi cậu đang truyền nước, tôi đã nói chuyện này với Tôn Thất Bách. Cậu bị sốt cao, tôi tìm người đưa cậu đến khám bệnh, ở lại thành phố."
Ngô Quyện vốn còn hơi choáng váng bỗng tỉnh táo hẳn: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play