Chính vào lúc giằng co này, Tôn Thất Bách đẩy cửa, vác hai cái hộp, mệt đến toát mồ hôi, vừa đẩy cửa vào, nhìn thấy hai người trong phòng đang quấn quýt, lập tức mắt tròn mắt dẹt.
Ngô Quyện sững lại, nếu không phải đang làm ồn với Chu Huy Nguyệt, cậu không thể nào không chú ý đến tiếng người lên cầu thang.
Phản ứng đầu tiên của cậu là nhìn về phía xe lăn, may mà Chu Huy Nguyệt luôn rất cẩn thận, ngoại trừ lúc xuống lầu, thời gian còn lại đều không dùng xe lăn mới.
Chu Huy Nguyệt bình thản liếc nhìn Tôn Thất Bách, ánh mắt rõ ràng không thể rõ ràng hơn, hắn ta không nên đến vào thời điểm này.
Tôn Thất Bách rùng mình, hắn ta thậm chí không chọn buổi chiều, sợ phạm sai lầm như lần trước, ai ngờ vẫn gặp phải chuyện như vậy, đành cố gắng vãn hồi tình thế: "Mối quan hệ của hai vị từ khi nào đã..."
Thân mật?
Ngô Quyện sắc mặt rất tệ, cắt ngang lời hắn ta: "Nhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy đánh nhau à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT