Mấy ngày qua, Ngô Quyện vô tình đưa ra rất nhiều yêu cầu.
Cậu chẳng nhớ nổi, nói xong thì quên ngay, vì cậu biết đó không phải lời hứa. Mùa hè trôi qua, sau khi báo thù xong, họ sẽ không bao giờ gặp lại nữa.
Nhưng trí nhớ của Chu Huy Nguyệt lại rất tốt, đến số thứ tự anh cũng nhớ rõ ràng.
Ngô Quyện đứng cách đó vài bước, hai tay buông thõng bên chân, hơi co lại. Trên đầu ngón tay có một vết đỏ—bị siết khi vác chiếc xe lăn nặng nề ấy. Cậu hơi mất tập trung, như thể đang hoài nghi bản thân thật sự đã nói nhiều đến vậy sao? Hay người trước mặt đang trêu chọc cậu?
Chu Huy Nguyệt im lặng quan sát Ngô Quyện đang ngẩn người. Mãi đến khi cậu chớp mắt, nhìn về phía mình, anh mới tốt bụng nhắc nhở: “Yêu cầu thứ chín là không thích cần tây, cấm cần tây xuất hiện trong bất kỳ trường hợp nào.”
Hai ngày trước cậu vừa mới nói xong, vì bữa trưa hôm đó Chu Huy Nguyệt đã nấu há cảo nhân cần tây.
Ngô Quyện sững sờ, xác nhận đối phương không nói đùa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT