Tôn Thất Bách cũng thuận theo ý bà ta: "Thiếu gia Ngô Quyện tính tình kiêu ngạo, quả thực không chịu được, tôi thấy cậu ấy chán ghét đại thiếu gia lắm."
Tô Lệ cúi đầu, nhìn chiếc vòng ngọc bích trên cổ tay, bà ta đã tốn bao tâm sức để duy trì gia đình này, nên mới có được tất cả những thứ này, không cho phép bất kỳ ai phá hoại, rồi nhàn nhạt hỏi: "Vậy còn cậu ta thì sao?"
"Cậu ta" trong miệng Tô Lệ chỉ có một người, Chu Huy Nguyệt.
Tôn Thất Bách trả lời: "Chân gãy rồi, không cử động được. Hồ sơ cuộc gọi mỗi ngày đều kiểm tra rồi, mấy cuộc gọi đã gọi đi đều không ai nghe máy."
Trên mặt Tô Lệ lộ ra nụ cười hài lòng: "Đừng để cậu ta thực sự xảy ra chuyện gì, đến lúc đó lại khó xử."
Tôn Thất Bách hy vọng Chu Huy Nguyệt vĩnh viễn không khỏi bệnh, cũng không chết, vĩnh viễn ở lại đó, như vậy ông ta có thể bỏ ra rất ít sức lực, kiếm được số tiền cả đời cũng không kiếm được.
Tô Lệ mất hứng thú, chuyển cho Tôn Thất Bách một khoản tiền: "Ông vất vả rồi."
Rồi cúp điện thoại.
Tô Lệ quay đầu lại, thấy cửa khép hờ, có người đứng bên ngoài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT