"Sao Vô Lượng Độ lại ở chỗ Lý Hành Kiều?" Nhạc Quy không hiểu.
A Hoa lại ném về trên bàn, kết quả một cái dùng sức quá mạnh, Vô Lượng Độ trực tiếp lăn đến dưới bàn, vẻ mặt A Hoa vô tội, hoàn toàn không có ý muốn nhặt.
"... Ngươi không nhặt lên à?" Nhạc Quy cạn lời.
A Hoa nghiêng đầu: "Thứ phế vật, nhặt nó làm gì?"
"Nó chỉ không thể mang ta về nhà nhưng không có nghĩa là nó phế. Hơn nữa nó còn tượng trưng cho thân phận Vương hậu, quý giá như phượng ấn của phàm trần, sao có thể vứt xuống đất như vậy." Nhạc Quy vừa chửi bậy vừa xoay người nhặt, kết quả dưới bàn trống rỗng, không có dấu vết của Vô Lượng Độ.
Lúc Lý Hành Kiều đi vào, vừa vặn nhìn thấy nàng nằm rạp trên mặt đất, vội vàng đỡ nàng: "Làm sao vậy?"
"Không có việc gì, Vô Lượng Độ bị nàng ấy bất cẩn ném xuống đất, ta nhặt lên đã." Nhạc Quy bị ép đứng thẳng, lông mày nhíu chặt, "Kỳ quái, rõ ràng ta thấy nó lăn xuống dưới bàn, sao dưới bàn lại không có chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT