Mặt trời lên cao, cả Đê Vân Phong đều được bao phủ dưới ánh sáng ấm áp. Nếu không phải trên trời thỉnh thoảng có sinh vật khổng lồ bơi qua, thật sự khiến người ta cho rằng nơi này chính là nhân gian non xanh nước biếc.
Trong tiền điện, nhóm U Nính yên lặng ngồi xổm trên kệ, pháp khí dựa theo kích thước lớn nhỏ được bày theo thứ tự, ngay cả kính tiên tri cũng quy củ bày trên bàn. Từ khi Nhạc Quy sắp xếp chỉnh lý chúng nó vài lần, chúng nó học được cách tự quản lý, trừ thời gian thông gió mỗi ngày, thời gian khác đều đợi ở vị trí của mình, cung điện to như vậy không giống như không thể đặt chân như trước kia.
"Đây là chuyện đau khổ nhất trên đời, không phải một bước chưa đi là thua triệt để, mà là vất vả đi toàn bộ hành trình, lại phát hiện mình thất bại trong gang tấc." Sau khi nghe A Hoa kể lại tiền căn hậu quả, Ly Quân chậm rãi mở miệng, "Nếu thật sự bỏ cuộc từ sớm, chưa chắc Nhạc cô nương sẽ đau đớn như vậy, nhưng chỉ thiếu chút nữa là có thể đoàn tụ với người nhà, lại bị ép phải tiếp nhận thất bại, đối với nàng ấy mà nói không khỏi quá tàn nhẫn."
"Cho nên ngươi cũng tin nàng không bị động kinh à?" A Hoa nhịn không được mà hỏi.
Ly Quân nhìn nàng ấy một cái: "Nếu ngươi không tin, cũng không đến mức tới hỏi ta."
A Hoa mím môi: "Ta rất không thể tưởng tượng nổi nhưng nhìn nàng đau lòng như thế, cho dù ta không tin cũng biến thành tin."
Ly Quân cười một tiếng: "Đáng tiếc Vô Lượng Độ vô dụng, nếu không ta thật sự muốn đi cùng nàng ấy, nhìn thế giới hiện thực trong miệng nàng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play