Khó khăn lắm Đế Giang mới có được một giấc ngủ ngon
Không phải loại giấc ngủ mà ngay cả trong mộng cũng phải thả thần thức ra khống chế từng cơn gió lay động ngọn cỏ, mà là giấc ngủ như phàm nhân, đến thần hồn cũng buông lỏng. Hắn chìm đắm trong mộng cảnh, dường như có ý định ngủ mãi không tỉnh.
Chỉ là chưa được bao lâu, bên tai đã vang lên tiếng ồn ào ——
"Tôn thượng! Tôn thượng! Người còn sống chứ? Có phải lại giả bệnh để thử ta không? Yên tâm, tật xấu tay chân không yên của ta đã sửa rồi, thực sự sẽ không làm gì người đâu!"
"Hu hu hu, Tôn thượng, người thật sự không được nữa sao? Vừa rồi trên người người tràn ra bao nhiêu là sương trắng, gương nói đó là thần hồn rời khỏi thể xác, nhưng sau đó lại quay về rồi... Người nói xem, hà tất phải cố gắng chống đỡ như vậy? Không biết quân tử báo thù mười năm chưa muộn hay sao? Chỉ còn lại hai nghìn năm tu vi mà cũng dám ra ngoài gây chuyện, chẳng phải rõ ràng muốn hại chết ta ư?"
"Tôn thượng... hu hu... Tôn thượng à... Ta không mắng người nữa, người mau tỉnh dậy đi. Vì cớ gì trong bí cảnh cũng phân ra ngày đêm? Giờ trời đã tối mịt, lẽ nào sẽ có quái vật chạy ra sao? Ta thực sự rất sợ..."
"Trời mưa rồi! A a a a! Vì sao ta lại xui xẻo đến thế! Vì sao! Nếu người còn không tỉnh, ta thực sự sẽ bỏ mặc người đấy! Ta thật sự sẽ vứt người đi! Ngay bây giờ ta sẽ bỏ mặc người!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play