Đêm tối, hồ nước, đom đóm lượn lờ.
Nếu bỏ qua đống thi thể la liệt dưới đất thì nơi này quả thực là một địa điểm thích hợp để tỏ tình. Nhưng xét đến bản chất biến thái của ai đó, có lẽ yếu tố phá hỏng bầu không khí này cũng không đáng để bận tâm.
Nhạc Quy nhìn Đế Giang rõ ràng có chút sững sờ trong thoáng chốc, ánh mắt nàng càng thêm chân thành: "Ta thích người lắm, tôn thượng. Trên thế gian này, người ta thích nhất chính là người."
[Run rẩy đi nào, kẻ chưa từng biết đến tình yêu! Trước lời tỏ tình chân thành của ta, hãy khóc lóc cảm động mà tha cho ta đi!]
Sắc mặt Đế Giang càng lúc càng vi diệu.
Hai người lặng lẽ nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng hắn chậm rãi lên tiếng: "Đôi khi, bản tôn thật sự muốn bổ đầu ngươi ra, xem rốt cuộc bên trong chứa cái gì."
Sống hơn vạn năm, đây là lần đầu tiên hắn gặp một kẻ ngốc đến mức cho rằng chỉ cần nói một câu thích hắn là có thể thoát chết. Cái kiểu ngu xuẩn này, quả thực có một không hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT