Tần Ngộ vốn định đi chung quanh thư viện Thanh Khê một vòng nhưng cuối cùng cậu phát hiện nơi này quá lớn nên chỉ đành từ bỏ.
Cậu và Tú Sinh đi tới cửa hông và báo tên tuổi. Người gác cổng đánh giá cậu sau đó liếc mắt nói: “Đi theo ta.”
Tần Ngộ lặng lẽ thở ra một hơi và đi theo người gác cổng vào bên trong.
Sau khi tiến vào cậu phát hiện mình như lạc vào một công viên. Liếc mắt một cái chỉ thấy mênh mông không có cuối. Cây rừng xanh um, hoa tươi nở rộ, con đường nhỏ trải đá cuội. Bọn họ đi chừng 15 phút, xuyên qua từng cánh cửa khắc hoa, có cành liễu rủ lưu luyến phất qua mặt Tần Ngộ.
Tầm mắt của bọn họ đột nhiên trống trải, hồ nước thật lớn lộ ra với gió nhẹ, mặt nước lấp lánh xinh đẹp.
Tần Ngộ còn có thể mạnh mẽ nén kinh ngạc trong lòng và giữ sắc mặt bình thản. Nhưng Tần Tú Sinh thì không nhịn được mải mê ngắm cảnh sắc chung quanh, nhìn hồ nước không biết tên, những đóa hoa quý giá, rồi cá bơi lội tung tăng và bọt nước lấp lánh xán lạn ánh mặt trời.
Hắn kinh ngạc há hốc mồm và hoảng hốt tưởng mình lạc vào tiên cung. Cái miệng hắn há to đủ nhét quả trứng gà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play