Nhà họ náo nhiệt đến tận khi trời tối. Trong lúc ấy Tần Ngộ thảo luận với tộc trưởng về việc mở từ đường để tế tổ.
Tới tối, lúc trong nhà chỉ còn lại hai mẹ con, Trương thị mới có thể dò hỏi một ít vấn đề. Nhưng phần lớn vẫn là về Tần Ngộ và cậu cũng cố gắng nhặt mấy chuyện thú vị kể cho mẹ nghe. Còn chuyện trường thi có người qua đời vì bệnh thì cậu giấu.
Nhưng từ đôi câu vài lời ấy Trương thị vẫn biết thi hương gian khổ. Bà duỗi tay xoa mặt con và thử nói: “Lần này con ở nhà lâu một chút, phải nghỉ ngơi lại sức.”
Vốn Tần Ngộ định nói qua một thời gian nữa có khi cậu sẽ về Phủ học, chủ yếu để xem có thể tìm được một vị tiên sinh có học vấn cao ở quận thành hoặc phủ thành hay không. Nhưng cậu đột nhiên phát hiện ra từ khi mình đi học tới giờ chỉ có khoảng thời gian đầu học ở trấn này là còn ở nhà nhiều, chứ sau khi tới huyện học rồi Phủ học cậu và mẹ luôn xa nhau.
Nếu trong nhà có người ở cùng mẹ cậu thì còn đỡ, nhưng bà chỉ có một mình, lại một lòng nhớ thương con nên rất khổ sở.
Vì thế Tần Ngộ đồng ý: “Vâng.”
Trương thị lập tức vui vẻ ra mặt và khua múa. Hai mẹ con nói chuyện một lát bà mới lưu luyến đi nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT