Xe ngựa dừng lại nơi bãi cỏ, cách đó không xa có một đám thư sinh đang tụ tập. Có hai người bước xuống xe ngựa. Một người vóc dáng cao, khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt hoa đào mang ý cười. Một người khác lùn hơn một chút, khuôn mặt tái nhợt, quần áo cũng đơn giản.
Hai người đi về phía đám đông.
“Liễu huynh, Nghiêm huynh, hai người tới rồi.”
Liễu Cẩn mỉm cười gật đầu còn Nghiêm Thanh thì không cười nhưng cũng gật đầu chào hỏi. Hiện giờ hai người họ đều đã là tú tài vì thế vẫn có chút danh tiếng trong đám thư sinh.
Văn hội như thế này cơ bản là nơi trao đổi kinh nghĩa, nói tới văn chương. Chờ đến khi được quá nửa họ lại nói chút chuyện bát quái, khụ khụ.
Vốn Liễu Cẩn đang nói chuyện vui vẻ với những người khác thì bỗng có một thư sinh đi tới và cười khanh khách nói: “Chúc mừng Liễu huynh.”
Liễu Cẩn ngước mắt thì thấy đó là một kẻ lúc trước hắn không thèm để ý vì thế hắn hờ hững hỏi: “Tại hạ thì có gì đáng mừng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT