Tần Ngộ nhìn kỹ và thấy hình như là trà xanh. Rồi hắn nghĩ tới khí hậu bản địa và nhanh chóng có suy đoán nhưng vì hiểu biết không nhiều nên hắn còn phải trở về tìm hiểu thêm.
A Nhĩ Mộc tìm Tần Ngộ không phải vì “nâng cao dân trí” mà để Tần Ngộ tới quan sát thực địa và cho họ một con đường làm giàu. Thế nên khi hắn giải thích giá trị của lá trà là A Nhĩ Mộc lập tức hộ tống hắn xuống núi.
Phủ thành không có nông dân hiểu biết về trồng trà nên Tần Ngộ phái người tới quận thành tìm kiếm. Tài liệu dạy học cũng chưa được biên soạn xong nên Ngôn Thư tiếp nhận việc đào tạo trồng trà thay Tần Ngộ.
A Nhĩ Mộc thúc giục nên Tần Ngộ đành phái Uông Đông hộ tống người tới đó. Trong bốn hộ vệ thì Uông Đông hoạt bát nhất chứ trên thực tế hắn cũng không biết gì về trồng trà. Mà Ngôn Thư là phụ nữ nên không tiện giao tiếp mà cần một người như hắn ra mặt giao lưu với những người khác.
Sau đó Uông Đông mang theo lão nông trồng chè và cùng A Nhĩ Mộc lên núi.
Tần Ngộ soạn xong tài liệu giảng dạy thì lập tức mời gọi những thư sinh có chữ viết đẹp tới để sao chép có trả thù lao. Đợi các thư sinh sao chép xong, hắn nhanh chóng phát xuống cho các huyện và trấn của Tầm Dương phủ.
Đợi làm xong những việc này thì Tần Ngộ cũng đuổi kịp đợt sơn trà cuối cùng. Vẫn là Liễu Liễu đút tận miệng cho hắn, thật đúng là áo bông nhỏ tri kỷ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT