Ngôn Thư giấu việc mình khuyên nhủ Ngôn nhị cô nương ở trong lòng và không nói cho ai. Với nàng thì chỉ cần mọi chuyện được giải quyết, chỉ cần kết quả tốt, vậy không cần nói ra, có lệ hai câu là được.
Tần Ngộ nhận thấy không đúng bởi vô tình nhìn thấy bộ trang sức bằng đá quý của nàng. Hôm ấy được nghỉ tắm gội nên hắn ở nhà còn Ngôn Thư thì nói chuyện nhà với Trương thị, đúng hơn là Trương thị kể chuyện khi xưa còn nàng lắng nghe.
Tần Ngộ về phòng lấy đồ và thấy A Châu đang cẩn thận lau một bộ trang sức bằng đá quý. Một bộ như thế có không ít đồ, bao gồm trâm, thoa, diêu, ngọc, cài tóc v.v. Tần Ngộ đảo qua và đánh giá phải tới 30 món khác nhau. Nó còn được khảm đá quý, kiểu dáng cũng độc đáo.
Chưa nói tới việc mua trang sức dễ hay khó, chỉ nói tới giá trị của một bộ như thế này cũng không hề rẻ. Lúc trước A Thư gả tới đây cũng không thấy mang theo mấy thứ này. Cũng không phải Tần Ngộ nhìn trộm của hồi môn của vợ mà đôi khi hai vợ chồng nói chuyện nhà, Ngôn Thư sẽ kể mấy thứ vụn vặt cho hắn nghe.
Ý của Ngôn Thư là chồng đối xử với nàng chân thành, mọi chuyện đều chia sẻ thì nàng cũng dùng chân thành để đổi lại.
Nếu Ngôn Thư mua thứ quý giá như thế thì không có chuyện không nói với hắn. Sau đó hắn kết hợp với những thông tin cóp nhặt trước đó: Ngôn Thư nói nàng về nhà, sau đó người nhà họ Ngôn gửi quà tới. Lúc này hắn đã đoán được đại khái, nhưng lúc trước hắn cũng chỉ cho rằng đồ gửi tới là đồ ăn hoặc vật phẩm linh tinh.
Tần Ngộ tiến lên hỏi A Châu: “Ngôn phu nhân đưa à?” Thường thì người tặng quà đều là nữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT