Từ Tú Dật khẽ thở dài: “Cuộc sống của chúng ta chính là những chuyện nhỏ nhặt kết nối lại với nhau. Nếu trong mỗi việc nhỏ khiến chàng khó chịu, chàng đều thẳng thắn nói ra mà đối phương vẫn luôn phớt lờ, không để tâm, không giao tiếp với chàng, để mặc chàng chịu thiệt, thì điều đó chỉ chứng tỏ chàng không quan trọng với họ. Họ chỉ đang hưởng thụ niềm vui trong việc phớt lờ chàng. Một kẻ ích kỷ như thế, thì tại sao lại phải ở bên nhau?”
Ánh mắt Cáo Bạc trở nên lạnh lùng: “Sao vậy, chỉ vì có chút xích mích mà muốn chia tay, là ai dạy nàng vậy?”
Từ Tú Dật khẽ ho một tiếng: “Dù sao đi nữa, chúng ta cũng phải nói chuyện rõ ràng. Đừng học theo những tính xấu của vị đại nhân kia. Thực ra, ta thích sự thẳng thắn của chàng.”
Minh tỷ từng nói rằng, có lẽ vì bản thân đã đóng vai gương mẫu quá lâu, nên ngược lại lại bị thu hút bởi tính cách thẳng thắn của Cáo Bạc.
Cáo Bạc nghe nàng khen mình, tâm trạng liền tốt hẳn, khoanh chân ngồi vắt vẻo: “Đó là lẽ đương nhiên, ta đâu có giống vị đại nhân kia. Hắn ta làm thái giám quá lâu nên biến thái rồi.”
Từ Tú Dật nhìn hắn không chút kiêng dè mà dẫm lên vị đại nhân kia để nâng cao bản thân, vừa buồn cười vừa thấy hắn thực sự nghịch ngợm.
Cáo Bạc nhíu mày, nhìn Từ Tú Dật: “Nhưng câu ‘động chút là chia tay’ này không giống câu mà các tiểu thư và phu nhân ở Trung Nguyên thường nói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT