Tiểu Tề Tử thoáng cứng người, lặng lẽ cúi mắt xuống —
“Gia, tỷ tỷ Xuân Hòa đối xử với nô tài rất tốt. Nô tài không cha không mẹ, từ nhỏ đã bị cữu cữu mang vào cung để trừ thuế, cả đời này cũng là kẻ cô độc, có nhiều bạc như vậy cũng vô dụng.”
Hắn ta ngừng lại một chút, giọng nói thấp hẳn xuống: “Tỷ tỷ Xuân Hòa nhận nô tài làm đệ đệ, tỷ ấy sinh con, nô tài cũng coi như là cữu cữu. Đến khi chết, ít nhất cũng có cháu cúng cho nén hương, không đến nỗi làm cô hồn dã quỷ.”
Thương Kiều nhìn dáng vẻ ủ rũ của hắn ta, đột nhiên giơ chân đá một cái, lạnh lùng nói: “Đừng có làm ra vẻ mất tinh thần như thế, ngươi nghĩ gia ngươi chưa từng làm thái giám sao? Hay ngươi cảm thấy gia ngươi bạc đãi ngươi?”
Hắn chẳng những từng làm thái giám, mà cả đời cũng chưa từng nghĩ mình có thể hồi phục, đã sớm tính chuyện sống trọn đời trong cảnh ấy.
Tiểu Tề Tử bị đá ngã lăn ra đất, luống cuống bò dậy: “Gia là người hào phóng nhất, từ trong Đông Xưởng đến người của Cẩm Y Vệ ai cũng biết điều đó.”
Mặc dù đôi lúc gia có chút tùy tiện và cay nghiệt, nhưng chính là gia luôn coi bọn họ như đồng loại mà đối xử, chưa từng khinh miệt đám thái giám như bọn hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play