Trong quân trướng phủ Ngọc Thành.
“Mẹ kiếp! Lại để tên rùa con đó chạy mất rồi!” Đóa Ninh phẫn uất, hậm hực lắc lắc lọ thuốc trên tay.
Minh Lan Nhược hít sâu một ngụm khí lạnh: “Ngươi bớt rắc thứ đó lên người ta một chút được không, xót chết đi được!”
Đóa Ninh cúi đầu nhìn, thấy cả tấm lưng Minh Lan Nhược đều là bột thuốc, liền cười gượng gạo, cầm một cục bông lau lau, phủi bớt một phần: “Ấy chà, hơi quá tay, lát nữa ta thêm chút nước pha loãng ra vậy.”
Minh Lan Nhược nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được nữa, tức giận trừng mắt nhìn Đóa Ninh: “Ngươi tưởng đây là nấu canh à? Mặn quá thì cho thêm nước, nhạt quá thì cho thêm muối? Hay là ngươi còn ấm ức chuyện ta làm Thánh nữ?”
Nên mới cố ý chỉnh nàng đây mà!
Bị nàng liếc xéo một cái, Đóa Ninh lại nhớ tới dáng vẻ lúc nàng biến thành Cổ thần, đôi mắt đen kịt đáng sợ, liền rùng mình một cái, đưa tay xoay đầu nàng đi chỗ khác: “Đừng nhìn ta như vậy, đáng sợ lắm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play