Minh Nguyệt Oánh nào phải kẻ ngốc.
Nàng dù sao cũng lăn lộn trong cung nhiều năm, sao có thể không nghe ra ẩn ý trong lời nói của hắn.
Huống hồ Cửu Thiên Tuế, không, vị Diễm vương điện hạ này nói rõ ràng như vậy.
Thượng Quan Diễm Kiều thản nhiên: “Khống chế Mộ Thanh Thư, bản vương muốn cấm quân trong tay hắn và Mộ gia đều vì bản vương sở dụng.”
Minh Nguyệt Oánh nhìn nam nhân trước mặt, ngẩn người hồi lâu, bỗng nhiên không nhịn được bật cười: “Ha ha ha… Điện hạ, thật đúng là quá đề cao ta rồi, ta tính là thứ gì, làm sao khống chế hắn và Mộ gia?”
Nàng dừng một chút, sau đó vẻ mặt mệt mỏi: “Hơn nữa, ta đã không muốn nhúng tay vào những chuyện này nữa, ta mệt mỏi lắm rồi.”
Thượng Quan Diễm Kiều nhàn nhạt nói: “Ngươi không nhúng tay cũng đã bị cuốn vào rồi, hoặc là ngươi chết; hoặc là ngươi khống chế Mộ Thanh Thư và Mộ gia; hoặc là ngươi bị Mộ Thanh Thư lợi dụng để khống chế phụ thân và trưởng tỷ của ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play