“Pa!” Hắn nheo mắt, kéo vai Minh Lan Nhược, cúi xuống nhìn chằm chằm vào cô, hỏi: “Rốt cuộc thì nàng đang làm gì? Nàng đang khiêu khích bổn tọa sao, hay là…”
“Ta muốn thương lượng chút lợi ích từ hắn ta thôi.” Nàng nâng cằm lên, nhìn Cửu Thiên Tuế bằng ánh mắt lạnh lùng, không hề lảng tránh.
“Còn về việc khiêu khích ngài thì ta không nhàm chán đến mức phải làm vậy.” Minh Lan Nhược bất ngờ bám vào thành bồn tắm đứng dậy, thân trên đầy đặn của nàng gần như đang ở trước mặt hắn.
Thương Kiều chỉ cảm nhận được mùi thuốc ẩm ướt trước mặt và hơi ấm của làn da trắng như tuyết của nữ nhân đang chạm vào đầu mũi hắn.
Dù đã nhìn thấy hết rồi nhưng hắn vẫn không kiềm lại được mà lúng túng quay mặt đi: “Nàng…”
Vẻ hoảng loạn hiếm thấy của Thương Kiều lọt vào mắt Minh Lan Nhược.
Nàng khinh miệt cong môi, hóa ra chỉ cần da mặt đủ dày thì đến cả Cửu Thiên Tuế cũng không thể chống đỡ nổi.
Minh Lan Nhược chậm rãi nói: “Sách Chiến Quốc từng ghi: Muốn lấy của người, trước tiên phải cho người. Ta cho Thượng Quan Hoành Nghiệp thứ mà hắn ta muốn, là để lấy thứ mà ta muốn từ hắn.”
Thương Kiều chỉ cảm thấy những ngọn núi tuyết trắng và hoa mai đỏ rực gần như đè lên chóp mũi mình, máu dồn lên não, hắn có chút choáng váng. Có thứ gì đó đang mất kiểm soát, nhưng đan điền của hắn lại vô cùng trống rỗng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT