Nói xong, Thương Kiều liếc mắt nhìn tên thái giám bên cạnh: “Đi chuẩn bị chút gì cho Bệ hạ dùng, nhớ là phải dễ tiêu hóa, Bệ hạ mấy hôm nay bế quan, chưa ăn gì sẽ khiến dạ dày không chịu nổi đồ nhiều dầu mỡ đâu.”
Minh đế run rẩy đưa tay ra cầm lấy hộp đan dược.
Chỉ có trời mới biết những ngày tháng bị cắt đứt loại đan dược đặc biệt này, lão ta đã phải chịu đựng đau đớn đến nhường nào, sống không bằng chết.
Minh đế nhìn Thương Kiều, nước mắt nước mũi giàn giụa: “Trẫm biết ái khanh không nỡ bỏ trẫm mà!”
Dù biết hành động của Thương Kiều là đại nghịch bất đạo, tội đáng muôn chết.
Nhưng nghe thấy hắn quan tâm mình, trong lòng bỗng chốc xúc động, nhớ lại những điều tốt đẹp mà Thương Kiều đã làm cho mình.
“Bệ hạ chỉ cần nhớ đến những điều tốt đẹp của thần là được, chỉ cần trong lòng Bệ hạ chỉ có thần, thần nguyện vì Bệ hạ làm tất cả.” Thương Kiều cười khẽ, đôi mắt phượng hẹp dài ánh lên vẻ u ám khó lường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play