Thương Kiều khẽ gật đầu, mỉm cười: “Bệ hạ đã tỉnh ngộ, xem ra việc bế quan tu tiên quả nhiên hiệu nghiệm. Nay bệ hạ đã thấu hiểu được cảm giác của bá tánh vùng Đông Bắc năm ngoái, thật đáng mừng, đáng chúc.”
Minh đế nghe vậy biến sắc, cúi đầu nghiến răng cười gượng: “Phải… phải…”
Thương Kiều cũng chẳng mong lão ta thật sự tỉnh ngộ hay cảm nhận được điều gì.
Dù sao có những loại súc sinh, sau khi bị đánh đập, chẳng những không tự ngộ ra lỗi lầm của bản thân, ngược lại còn oán hận vì sao không cắn chết đối phương.
Vị bệ hạ chí tôn vô thượng của bọn họ chính là loại súc sinh như vậy.
Thương Kiều lười biếng đứng dậy, thản nhiên nói: “Nay bệ hạ đã tạm dừng tu hành, vậy thần xin phép đưa bệ hạ về nghỉ ngơi vài ngày tại Tử Vân điện, Khánh Vân cung.”
Minh đế hai mắt lập tức sáng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play