Minh Lan Nhược dùng mũi chân còn lại điểm nhẹ mặt nước, định đá tung tóe nước vào mặt Thương Kiều.
Hắn lại nhanh nhẹn xoay người, tránh được tia nước bắn tới, nắm lấy bàn chân nhỏ nhắn trắng nõn không mang giày tất của nàng kéo một cái, ôm nàng vào lòng.
Thương Kiều xoay người ngồi xuống tảng đá nàng vừa ngồi, khẽ hừ một tiếng: “Ngoan ngoãn một chút, nếu không bổn tọa chỉ có thể dùng thủ đoạn để nàng ngoan ngoãn.”
Minh Lan Nhược lúc này ngoan ngoãn để hắn mang giày tất cho mình, chỉ là khẽ thổi khí vào tai hắn một cách mờ ám: “Chàng dám, Đại Hoàng đang ở ngay bên cạnh ta.”
Lần này đến lượt Thương Kiều ngoan ngoãn, rụt tay đang đặt trên bắp chân mềm mại của nàng về.
“Này này này, hai người, ta còn sống sờ sờ ra đây này, có thể chú ý một chút ảnh hưởng trước mặt trẻ nhỏ hay không?”
Một thiếu niên ướt sũng từ dưới sông bò lên, vừa vặn lại vạt áo vừa bất mãn mắng về phía bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT