Lũ thị vệ đau đầu như búa bổ, tình cảnh hiện giờ của chúng nguy hiểm vô cùng.
Điện hạ đây là muốn làm gì chứ? Cả Đông cung ai ai cũng biết Thái tử phi sống cơ cực thế nào, đến đám cung nữ bên cạnh cũng chạy sạch, người chết rồi, ngài đốt nhiều tiền như vậy, Thái tử phi dưới suối vàng cũng chẳng nhận đâu!
Nhưng bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác, đành phải phái người quay lại mua thêm vàng mã hương nến.
Đợi đến khi người của nha môn chôn cất qua loa cho xong, xoay người rời đi được nửa khắc, một chiếc xe ngựa mới lắc lư tiến đến.
Thượng Quan Vũ bước xuống xe ngựa, nhìn nấm mồ đất mới đắp, bia mộ chỉ là một tảng đá thô sơ, khắc dòng chữ “Minh thị Nguyệt Oánh chi mộ”, ngoài ra chẳng còn gì khác.
Vẻ mặt hắn không khỏi thoáng nét bi thương, nhưng rồi lại bật cười lạnh lẽo:
“Nàng phản bội ta, kết cục có tốt đẹp gì không? Nếu lúc trước nàng ngoan ngoãn sinh cho ta một đứa con , khi ta rời đi cũng sẽ mang nàng theo, đâu đến nỗi phải chịu cảnh thê lương như vậy, bị chôn cất nơi hoang vu dã ngoại, ngay cả vào mộ tổ cũng không được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT