Nàng ta nói như vậy để làm tăng tính nghiêm trọng của việc Minh Nguyệt Oánh sảy thai, ngay lập tức sắc mặt của Minh đế càng trở nên khó chịu, sát khí tỏa ra không giấu nổi nữa.
Chu Hoàng hậu âm thầm cười lạnh, lần trước Minh Lan Nhược khiến bà ta mất đi một thượng cung mà bà ta cất công bồi dưỡng cộng thêm hai thị nữ thân cận, lần này bà ta nhất định phải khiến Minh Lan Nhược sống không bằng chết.
Minh Lan Nhược đột nhiên yếu ớt hỏi: “Nếu như thần nữ vì tức giận mà đẩy thái tử phi xuống hồ làm sảy mất cháu đích tôn thì phải bị phạt như thế nào?”
Nàng vừa nói xong, Thương Kiều cau mày nhìn nàng. Không lẽ nàng ấy đã hoàn toàn buông xuôi?
Minh đế luôn muốn giữ hình tượng nhân từ cộng với việc nể mặt Thương Kiều nên dứt khoát nhìn Chu hoàng hậu.
Chu hoàng hậu dịu dàng thở dài: “Mưu hại hoàng tử được tính như tội làm phản nên phải bị ngũ mã phanh thây. Điệu vương phi đã bị đuổi ra khỏi gia tộc của Minh quốc công nên cũng không liên lụy đến gia tộc nhà thái tử phi.”
Hai mắt Minh Nguyệt Oánh lóe lên, nàng ta vô cùng hưng phấn, siết chặt khăn tay, tiện nhân hại cả đời nàng ta cuối cùng cũng bị trừng phạt!
Nhưng giây tiếp theo, Chu hoàng hậu lại tỏ vẻ thương tiếc: “Nhưng dù sao thì thân phận của Minh Lan Nhược cũng là đại tỷ của thái tử phi, lại có y thuật cao thâm có thể chăm sóc cho thái hậu sống lâu trăm tuổi chi bằng phạt nàng bị chặt chân và xăm chữ đi.”
Chu Hoàng hậu kiên nhẫn giải thích kỹ càng: “Dù sao thì đại phu chỉ cần tay chứ không cần chân. Trên mặt nàng có hình xăm để mọi người biết rằng nàng đã từng phạm phải tội tày đình, là một tội nhân thấp hèn để cảnh cáo hậu thế.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play