Ẩn thư sinh thản nhiên đáp: “Bệ hạ chưa chắc đã không biết, nhưng Chu đại tướng quân hiện giờ tứ chi bị phế, thường xuyên vào cung than khóc thảm thiết với bệ hạ, xin cáo lão hồi hương. Bệ hạ cũng cho rằng ông ta không còn là mối đe dọa nữa.”
Hắn rót thêm nước cho Minh Lan Nhược, y như một vị quân sư tài ba: “Thêm nữa, nhà họ Chu hiện là dòng họ võ tướng đứng đầu triều đình, bệ hạ còn muốn dựa vào bọn họ để trấn áp Bắc Man, cho nên… lần này bệ hạ thuận nước đẩy thuyền, thả Chu hậu ra ngoài.”
Minh Lan Nhược hít sâu một hơi, trên mặt chỉ hiện lên vẻ chán ghét lạnh lùng: “Ông ta quả nhiên là một kẻ thông minh.”
Tuy không muốn thừa nhận, nhưng Minh đế chơi đòn cân bằng quyền lực quả thực rất cao tay, co được duỗi được.
Cũng không biết Thương Quỳ đã dùng bao nhiêu năm, tốn bao nhiêu tâm tư mới có thể khiến Minh đế tin tưởng hắn ta đến mức này.
Ẩn thư sinh bình tĩnh nói: “Nếu không phải là một kẻ thông minh, làm sao có thể có được sự tín nhiệm của tiên đế, được xem là người đáng tin cậy nhất, để rồi đột nhiên phát động chính biến, cả nhà bị diệt khẩu?”
Hắn khẽ cười, giọng điệu châm chọc: “Kẻ ngu xuẩn thật sự chính là vị tiên đế vô dụng, nhu nhược, bất tài kia, đáng đời bị diệt môn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play