Thương Kiều đứng ở một bên, lạnh lùng nhìn Minh Lan Nhược một cái, người bị đánh không phải nàng, cho nên có thể mồm mép lưu loát sắp xếp như vậy?
Hắn dời mắt, mặt không chút thay đổi lấy mấy cọng lông gà trên trán mình xuống: “Quốc Công gia còn muốn đánh sao? Nếu muốn, ta sẽ cho người đưa thêm hai cây chổi lông gà tới?”
Minh Nguyên Lãng nghe vậy, tức giận đến mức quăng cây chổi lông gà sắp gãy trong tay về phía hắn: “Cút ra ngoài!”
Thương Kiều không nhúc nhích, chổi lông gà đập kia vào người mình, rơi xuống đất thành hai nửa.
Minh Nguyên Lãng thấy thế càng tức giận, không chút khách khí ném chổi lông gà gãy sang Minh Lan Nhược bên cạnh nhưng không ném ở trên người nữ nhi mà ném ở bên chân: “Cút, con cũng cút, mang theo tên không biết xấu hổ kia cùng cút đi!”
Minh Lan Nhược ngoan ngoãn gật đầu: “Phụ thân nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai Nhược Nhược lại tới.”
Nói xong, nàng bước từng bước nhỏ rời đi, lúc này Thương Kiều mới im lặng đi theo sau nàng ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play